LTS: Bài thơ tác giả viết trước Điện thờ Danh nhân Văn hóa Trương Hán Siêu lúc 4 giờ sáng ngày 26/6/2025.
Hai điều tâm sự của kẻ bán, người mua nhà cho thấy hai thân phận cùng cô đơn sau bao truân chuyên, dang dở ái tình. Ừ nhỉ, ông Hân bỗng nghĩ, tại sao không gắn kết hai thân phận này lại, trao gửi, hòa quyện tình cảm với nhau để bớt buồn khổ cô đơn...
Bạn ta ơi 20 năm có lẻ… Phấn bảng ngày nào, văn vẻ dẫn ta đi 20 năm giấy mỏng, bàn phím hẫng Những bộn bề - bỏ đấy. Về đi!
Làn mây tháng giêng như có gì muốn nói Bụi mưa tháng giêng chùng chình đợi ai Mọi người đều có một người Chỉ một người không ai chờ đợi
Ngược rừng lên Tây Bắc Những lũng, đèo mù sương Núi như ngàn vò rượu Xếp ngổn ngang bên đường
Sông Lô ngủ để hai ta thao thức Có nhau rồi vẫn khắc khoải tìm nhau Dâng hiến trọn linh hồn và thể xác Hạnh phúc rã rời trong nỗi xót xa.
Ngày trước phải đi ra tỉnh Nay ô tô khách qua làng Lên xe toàn người quen cả Chuyện trò làng xóm râm ran.
Sáng xuân bừng hoa đào nở Môi hồng thắp lửa ven đê Tháng giêng gánh tình ra chợ Không ai rao bán hẹn thề
Tiếng hát của rừng Chiều về đang bay lên Con chim xanh suốt đêm gọi bạn Mặt trời đã ngủ Tiếng sáo vẫn nỉ non Mời gọi…
Nếu sẽ có một ngày mai thực khác, Chắc chắn em sẽ chỉ của mình anh, Không chỉ giữa những sướng vui tựu tác, Mà thẳm sâu trong duyên nợ không thành…
Đã lâu không biết thế nào là hạnh phúc Đã lâu không biết thế nào là đau thương Đã lâu chẳng hiểu tình yêu mang khuôn mặt mới Đã lâu chẳng biết ta vẫn đi trên một con đường
Vẫn chén mình mình uống Mà sao rượu chỉ ngọt?
Tìm về quê mẹ chiều nay Lòng bâng khuâng nhớ tháng ngày tuổi thơ
Cái buồn cắn gẫy móng tay Hôm qua lại một chiếc này là ba...
Thôi, tha cho em, đừng níu nhau ánh mắt Trói lòng nhau chi câu thương nhớ xa vời
Dạo ấy dọc đường tường vi Nở màu hồng son thỏ thẻ Tuổi trẻ đường nhiều lối rẽ Tường vi rào dậu mái nghèo
Đây trái chín dưới vòm cây rạo rực Mà cánh đồng gói lại để phần ta Đây vò nước tràn trề trong cơn khát Lúc dòng sông tới rót trước hiên nhà
Hôm qua du xuân áo quần phơi phới Câu đối giấy điều phơi đầy bãi cỏ Rượu ngà ngà say ngồi co gốc liễu Xem người ẩn hiện giữa đông người
Tím bay phấn rắc nồng lối ngõ Xoan nở rồi hoa ơi tháng hai Vít vòng câu hát ru xóm bãi Xanh rủ rê về trong mắt ai
Áp Tết năm 1972, sau những trận đánh liên miên ở chiến trường Bắc Quảng Trị, đại đội đặc công chúng tôi hành quân về hậu cứ ở sườn tây dãy Sa Mù. Chẳng biết ai đặt tên cho núi mà suốt ngày đêm quanh đỉnh cứ mờ mịt sương bay.