Cựu Thủ tướng Anh David Cameron phải trả giá bằng sinh mệnh chính trị sau cuộc trưng cầu ý dân cho kết quả Brexit. Ảnh: AFP/TTXVN |
Brexit, tức Anh rời khỏi Liên minh châu Âu (EU), sẽ còn được nhắc tới như một sự kiện làm cả thế giới bàng hoàng trong năm 2016. Không những dẫn đến những thay đổi to lớn trong đời sống chính trị nước Anh, trước hết là khiến Thủ tướng Anh David Cameron phải trả giá bằng cả sinh mệnh chính trị của mình, cũng như để lại hệ lụy lâu dài cho kinh tế-xã hội Anh, Brexit còn tác động mạnh mẽ lên “ngôi nhà chung” châu Âu, tất cả gửi đi một thông điệp: một tương lai không thể đoán định cho nước Anh nói riêng và EU nói chung đang đến gần.
Bức tranh nhiều mảng màu
Bức tranh toàn cảnh về chính trị nước Anh có nhiều thay đổi kể từ sau sự kiện Brexit. Chủ nghĩa dân túy, bài ngoại đã thắng thế ngay tại một quốc gia được cho là có nền tảng lâu đời của nền dân chủ tự do. Sau sự ra đi của ông Cameron, bà Theresa May, một người được cho là ôn hòa đã lên nắm quyền lãnh đạo đảng Bảo thủ và trở thành Thủ tướng Anh, với nhiệm vụ quan trọng là “kích hoạt” tiến trình phức tạp để Anh rời EU.
Công đảng, đảng đối lập lớn nhất Anh, cũng trở nên rối ren sau Brexit. Hàng loạt các vị trí cao cấp trong đảng đồng loạt từ chức để phản đối Chủ tịch đảng Jeremy Corbyn (Giê-rê-mi Cô-bin), người được cho là phải chịu trách nhiệm để xảy ra Brexit. Bất chấp ông Corbyn vẫn tại vị sau những cuộc họp toàn đảng vô cùng gay cấn, nhưng sự đoàn kết trong đảng bị rạn nứt đáng kể.
Đảng Dân tộc Scotland của Thủ hiến Scotland Nicola Sturgeon thì đang đấu tranh đòi cơ chế riêng được ở lại trong thị trường chung châu Âu, trong khi Thủ hiến Scotland nhiều lần đe dọa sẽ cho tiến hành trưng cầu dân ý đòi độc lập tách khỏi Vương quốc Anh, điều sẽ gây thêm rắc rối cho Chính phủ Anh. Trong khi đó, đảng Độc lập Vương quốc Anh (UKIP) cực hữu, có tư tưởng bài dân nhập cư và đã vận động rất mạnh cho việc rời khỏi EU, đang ngày càng củng cố vị trí trên chính trường Anh.
Tuy nhiên, cũng phải thừa nhận nước Anh sau cơn choáng váng đã nhanh chóng trở lại bản tính điềm tĩnh vốn có. “Điểm sáng” trong bức tranh nước Anh 2016 chính là kinh tế. Khi xảy ra Brexit, nhiều dự đoán cho rằng kinh tế Anh sẽ bước vào thời kỳ suy thoái, nhưng thực tế đã hoàn toàn trái ngược. Kinh tế Anh có những dấu hiệu khởi sắc nhờ vào sức tiêu dùng mạnh mẽ, sự cải thiện lớn về sản xuất công nghiệp và đầu tư kinh doanh.
Đồng bảng giảm giá mạnh khoảng 17% so với USD kể từ sau cuộc trưng cầu ý dân hồi tháng 6, đem đến cho nền kinh tế Anh cả những tác động tích cực. Lạm phát tăng cao kỷ lục trong 2 năm qua, song cũng là một tấm đệm chống đỡ các cú sốc, giúp tăng khả năng cạnh tranh của các doanh nghiệp xuất khẩu.
Sự can thiệp kịp thời của Ngân hàng Trung ương Anh với đợt cắt giảm lãi suất lần đầu tiên kể từ năm 2009, cùng với nhiều biện pháp kích thích khác, khiến cho đồng bảng Anh yếu đi, giúp đẩy mạnh xuất khẩu và du lịch. Dù chưa hẳn hoàn toàn khả quan, song các số liệu cho thấy sản xuất và dịch vụ vẫn ổn định, doanh thu bán lẻ cao hơn dự kiến, thị trường việc làm phục hồi, tỷ lệ thất nghiệp đạt mức thấp nhất trong 11 năm trở lại đây (4,8%)...
Kịch bản chưa ngã ngũ
Năm 2017, nước Anh sẽ chính thức bước vào giai đoạn tiến hành đàm phán với EU để rút khỏi liên minh này, dự kiến là tháng 4/2019. Sức ép từ các nghị sĩ quốc hội và các đảng phái chính trị đã buộc chính phủ cam kết vào đầu năm 2017 sẽ công bố chi tiết nội dung đàm phán với các nước EU.
Thủ tướng Anh Theresa May tại số 10 phố Downing ở London ngày 15/9. Ảnh: EPA/TTXVN |
Tuy nhiên, Thủ tướng May bác bỏ yêu cầu nội dung đàm phán này phải được Quốc hội Anh thông qua. Các nội dung đàm phán của Chính phủ Anh với EU sẽ là vấn đề gây nhiều tranh cãi nhất trên chính trường Anh năm 2017, và chính những tranh cãi này sẽ đẩy nước Anh bước vào thời kỳ bất ổn định khi mà các nhà đầu tư, giới chủ cũng như người lao động đều trong tình trạng lo lắng bất an. Điều này sẽ tác động không tốt đến nền kinh tế Anh cũng như vị thế của Anh tại châu Âu.
Thách thức lớn của Thủ tướng Theresa May hiện nay là làm thế nào để nước Anh tránh được những thua thiệt về kinh tế, chính trị khi rời khỏi “mái nhà chung”. Các nghị sĩ, các đảng phái chính trị khác nhau ở Anh, cũng như lãnh đạo EU đều đưa ra những điều kiện đòi London phải đảm bảo mọi quyền lợi họ đang có hiện nay, khi Anh còn là thành viên EU, không bị mất đi: đó là tự do cư trú, tự do luân chuyển vốn, công nghệ, các dịch vụ tài chính và nguồn nhân lực giữa Anh và các nước trong EU.
Trong bối cảnh vấn đề người nhập cư, đặc biệt từ Đông Âu, đang tạo ra sức ép lớn lên an sinh xã hội và kích động làn sóng bài nhập cư ở Anh, Chính phủ của bà May đã thể hiện quan điểm về quyền được kiểm soát đường biên giới, không muốn tiếp tục duy trì quy định tự do đi lại, làm việc của người dân các nước EU tới Anh. Nhưng điều này lại được cho là điều kiện tiên quyết của EU: nếu Anh muốn đàm phán để có quy chế tham gia thị trường chung châu Âu thì phải chấp nhận quyền tự do đi lại của các công dân EU.