tin mới

  • Đứng giữa cánh đồng

    Đứng giữa cánh đồng

    Nàng tưởng tượng ra cả thành phố này là một cánh đồng bao quanh núi. Chỗ nàng đang đứng là chân núi nhô lên như một dấu chấm than vừa thảng thốt vừa câm lặng. Trên cánh đồng không có người, thấp thoáng trong trí mường tượng của nàng là bóng dáng anh dần xa khuất.

  • Đồng hoang

    Đồng hoang

    Người kể cho tôi nghe câu chuyện này, bây giờ tóc đã bạc trắng, đôi mắt ông thoáng ánh lên chút xa xôi: “Cô Thắm đến giờ vẫn không có chồng… Thằng bé, con của cô ấy làm bí thư hay chủ tịch xã gì ở đó. Hôm ấy, mẹ nó có nói cánh đồng hoang bây giờ… không còn hoang vu nữa!” .

  • Cánh bướm đỏ

    Cánh bướm đỏ

    Ăn xong bát mì tôm lòng vịt vợ nấu, Tường lên xe đạp vù vù đến xưởng sắt, trong lòng còn ước sao mọc được thêm ra hai tay, hai chân nữa mà kiếm thật nhiều tiền để chuẩn bị làm bố. Tường quên tiệt giấc mơ lạ, quên tiệt cánh bướm màu đỏ, chẳng biết còn có khi nào nhớ lại nữa hay không?.

  • Tiếng thét trong vườn mận

    Trong giây phút thiêng liêng của ngày hăm bảy tháng bảy, đứng bên mộ của những người thân yêu, mắt tôi cứ trào ra. Tôi nhớ má, nhớ Liễu và nhớ anh em đồng đội vô vàn. Tôi bồi hồi bẻ một cành hoa mua màu tím rịm cắm trước mộ Liễu, loại hoa mà Liễu thường hay vắt trên đầu súng.

  • Thương binh

    Thương binh

    Nhiều đêm ông ngồi một mình giữa đêm trăng và nghĩ ngợi mông lung lắm. Càng nghĩ ông càng thấy thương người vợ khi còn sống đã phải vất vả, tần tảo sớm hôm để làm chỗ dựa cho một người tàn phế như ông, để quán xuyến lo mọi công việc gia đình suốt bao nhiêu năm tháng.

  • Chỉ có thể là tình yêu

    Chỉ có thể là tình yêu

    Lão nhận ra mình sự cô độc bao năm qua. Nhưng mà lão được con Tốt tốt. Lão vui vì con Tốt hiểu mình. Tối đó lão đi nhậu tận khuya mới về. Lão say. Chắc lão đang cố quên tất cả. Đêm say đó, lão nói nhiều và dại hơn mọi lần... Là lão đã nói thật được điều lão dấu kín trong lòng.

  • Người trong ảnh

    Người trong ảnh

    Có lẽ tình yêu của chị quá lớn mà sau sự ra đi của Thắng, Hạnh không còn nghĩ tới việc đi bước nữa, dù nhiều đêm trong mơ trước đây và cả sau này, Thắng vẫn về khuyên chị xây lại cuộc đời nhưng chị vẫn ở vậy nuôi con nhỏ và mẹ chồng mà chị coi như mẹ đẻ mình…

  • Tô cơm không đắng...

    Tô cơm không đắng...

    Thức ăn đã nấu xong. Vẫn là ba bốn món nhưng nhà vắng lặng, chỉ có mình chị. Dọn ra làm gì để rồi ngồi nhìn đống chén, dĩa, tô... nhảy múa qua làn nước mắt chực trào ra. Chén muỗng còn có bạn, chị thì không…

  • Sông Lô thì thầm

    Sông Lô thì thầm

    Trước bàn thờ chồng, chị đã khóc trong nỗi tủi hờn, sung sướng. Bắc đến bên chị. Cậu ta ôm chầm lấy chị, rưng rưng, nghẹn ngào: "Dì ơi, dì mãi ở bên con dì nhé!". Loan đưa tay vòng ôm lấy Bắc lặng lẽ gật đầu. Ngoài kia trăng thu vằng vặc sáng. Và dòng Lô vẫn thầm thì êm trôi.

  • Tình ca cho em

    Chuyến đi này cô đã mang về không chỉ là những nhành san hô, những con ốc biển lấp lánh sắc màu và bài ký sự còn tươi nguyên màu nắng gió, cô còn đang ấp ủ sẽ viết một truyện ngắn, về câu chuyện tình của người lính đảo và cô nhà báo nơi hậu phương.

  • Ngày sóng không xô bờ

    Ngày sóng không xô bờ

    Đêm, tĩnh mịch giữa sông nước mênh mông, Nhân nằm nghe thấy cả tiếng cá đớp mồi dưới sông. Cô trằn trọc không ngủ được, nghĩ về đứa con trai làm cô thao thức mãi, lan man nghĩ về anh Lanh, nước da đỏ au, thân hình vạm vỡ... làm Nhân mơ màng trong giấc ngủ đến muộn.

  • Hồn sông

    Hồn sông

    Phía bờ bên kia, bóng tượng đài chiến thắng sông Lô sừng sững giữa trời chiều như dáng Thánh Gióng...Phải chăng Thánh Gióng đã ở lại để xây dựng làng chài như thầy Giang hằng mong ước? Bất chợt làn gió dưới sông thổi tới làm bó hương trên ngôi mộ thầy bùng cháy. Có phải đấy là hồn sông Lô quê tôi?

  • Chữ nhà báo

    Tôi cứ lẩn thẩn nghĩ, làm nhà báo sướng thật! Thì đấy! Nhà báo được thiên hạ liệt vô hàng quyền lực thứ tư, thứ quyền lực ai nghe cũng “ớn xương sống”. Cái sướng nữa, chữ nhà báo viết ra, dù là báo mạng hay báo viết, hàng ngày đều được người đời tìm đọc.

  • Trái tim màu phượng vĩ

    Trái tim màu phượng vĩ

    Tôi buông tay Ngân và bỏ chạy ra ngoài. Khuôn viên bệnh viện xào xạc lá khô. Tôi ôm lấy một cái gốc cây. Và khóc... Sẽ còn được bao lâu nữa, Ngân ơi... Đời đã đem đến cho Ngân nỗi oan nghiệt. Vậy mà trái tim Ngân, trái tim can đảm ấy vẫn hiến dâng những nhịp cuối cùng cho cuộc đời này.

  • Người đàn bà đồng nát

    Người đàn bà đồng nát

    Người đàn ông đi ra, chị đồng nát sập cửa lại, tay vẫn cầm con dao... Chị run quá, làm đổ cả xe đạp. Chị cúi xuống dựng chiếc xe đạp lên, dắt xe đi ra phía cổng. Hồn vía lên mây, chị đồng nát quên cả món tiền lau nhà một triệu, lên xe đạp thục mạng về nhà trọ...

  • Búp bê vải

    Búp bê vải

    Lão già đêm ghì bàn tay gân guốc đẩy khép cánh cửa đêm cuối chân trời. Đàn gió lạnh buốt diễu hành dọc hiên nhà. Búp bê vải ngồi co ro đưa mắt nhìn xung quanh. Căn nhà kho lụp xụp tối om, chỉ có vài sợi ánh sáng mỏng mảnh được vầng trăng thả qua những lỗ thủng trên cánh cửa sổ tồi tàn.

  • Cầu vồng sau mưa

    Cầu vồng sau mưa

    Cơn mưa rào sầm sập bước qua mùa hạ, quét nắng vàng dồn về phía chân trời. Chợt đến rồi chợt đi! Những hạt mưa ngúng nguẩy chạy theo chị gió đi đâu mất, sau một hồi ồn ã nô đùa. Nắng bung tràn lênh láng. Lũ trẻ con trong xóm í ới gọi nhau...

  • Đôi mắt tháng tư

    Đôi mắt tháng tư

    Đôi mắt người bảo vệ già nua ánh lên những đốm sáng lạ lùng đang chằm chằm nhìn vào khoảng trống như tìm kiếm một cái gì thiêng liêng lắm. Có lẽ chú đang tìm về những thước phim của quá khứ, tìm kiếm đôi mắt diệu kỳ của những anh hùng đã ngã xuống chốn nầy, những đôi mắt bất tử với thời gian.

  • Điều thiêng liêng chưa kể

    Điều thiêng liêng chưa kể

    Thắp mấy nén nhang thơm lên chiếc lư hương đặt trang trọng trên bàn thờ giữa nhà. Giọng chú Bảy khấn nguyện cứ đều đều vang lên “...hôm nay là ngày 29 tháng 4, vong linh tụi bây có linh thiêng thì về đây chứng dám lòng tao, xin hãy tha thứ cho thằng bạn chưa làm tròn trách nhiệm với đồng đội...”.

  • Người đàn bà tuyệt vời

    Người đàn bà tuyệt vời

    Thời gian trôi qua thật nhanh, mới đó mà năm đứa con nuôi của chị giờ đây đã tốt nghiệp cấp hai, cấp ba... chị bàng hoàng nghĩ lại mới ngày nào mình còn là một cô gái ngây thơ... rồi lại lao mình vào cuộc chiến đấu thần thánh... để rồi có được những ngày mãn nguyện và tự tin như hôm nay.

doanh nghiệp - Sản phẩm - Dịch vụ Thông cáo báo chí Rao vặt

Các đơn vị thông tin của TTXVN