Đêm Trung thu. Trăng sáng và tròn. Trăng chậm chạp bò lên từ phương Đông, phúc hậu như khuôn mặt bà tiên trong chuyện cổ tích, rạng rỡ như cô bé Lọ Lem lần đầu bước chân vào vũ hội tưng bừng…
Hình như, sau làn khói hương quấn quýt, khuôn mặt của Chiến động đậy, nụ cười tươi tắn, rạng rỡ hơn. Và mỗi lần như vậy, trong đẫm nước mắt, ký ức về làng quê thân yêu lại đột ngột ùa đến tươi trẻ, dạt dào, sống động trước mắt tôi.
O Tam nhờ Sim trồng lên đầu mộ một cây dương. Bây giờ cây dương ấy đã vút cao chẻ ra hai nhánh như hai bàn tay đang ấp ủ nâng đỡ cả bầu trời trong xanh thoảng gợi chút đám mây màu vẩy cá - Mầu mây báo hiệu mùa bão sắp đến...
Tôi yêu những con phố êm Ngàn sao lấp lánh mắt đêm đợi chờ
Tốt nghiệp bằng xuất sắc trường Báo chí, trong suốt 4 năm sinh viên đã có nhiều kinh nghiệm viết báo nên ngay sau khi ra trường Hương liền trở thành phóng viên chính thức của một tờ báo danh tiếng. Cô đã hoàn thành ước mơ được đem nhiệt huyết của mình gửi gắm trong những trang báo...
Cơn mưa cuối tháng 6 tầm tã. Đài Truyền thanh xã phát liên tục bản tin áp thấp nhiệt đới đang mạnh dần lên từ phía đảo Hoàng Sa. Sóng từ xa nối đuôi nhau chạy liên tục vào bờ cát cuốn tròn những gốc phi lao như cười cợt nô đùa rồi lùi ra biển tạo những tiếng vỗ ầm ào không dứt.
Khói từ nén nhang trầm cứ lơ đãng bay lên trong bầu không gian tĩnh lặng uy nghiêm của nhà bia tưởng niệm. Dì Năm Tốt, Ba Xoa mắt đỏ hoe khi tới cắm nhang vào chiếc lư hương rồi nhìn đăm đăm vào khuôn mặt chị Nương đang nở nụ cười tự tin, rạng rỡ rất lạ thường.
Giờ tôi đã hiểu, tôi nhất định phải thực hiện bằng được niềm mơ ước, mong mỏi của ba mẹ: được thấy tôi ngoan, trưởng thành hàng ngày, qua từng việc nhỏ. Và từ hôm nay, tôi đã biết "lăn" vào bếp với mẹ; chăm sóc, dọn dẹp nhà cửa cùng với ba nhiều hơn.
Bình minh rực sáng phía chân trời. Những vệt mây đỏ bầm dần sáng lên chuyển thành màu da cam, rồi màu vàng nhạt, rồi ánh nắng vàng tươi rực rỡ bao trùm lên một vùng trời biển mênh mông… Đoàn tàu cá sáng nay trở về từ Hoàng Sa, đầy ắp trong khoang những mẻ cá ngừ tươi xanh sân sẩn.
Phải vất vả lắm Ánh Tuyết mới được lãnh đạo, ban biên tập đồng ý cho đi tác nghiệp ở Hoàng Sa. Qua được ngưỡng cửa tòa soạn, phóng viên Ánh Tuyết lại bị một rào cản thứ hai từ tàu Kiểm ngư, nhưng không có gì làm xoay chuyển được quyết tâm của nữ phóng viên trẻ tuổi này.
“Chúc cậu may mắn…Bộ đội mình đã hy sinh khá nhiều bên ấy rồi! Tất cả vì toàn cục…Tất cả vì…”.
Lệ thường, ngày nào cũng vậy, lão Ban lại ra biển. Không nhìn thấy biển là lão cảm thấy sao sao ấy. Lão dễ nổi cáu với vợ. Chỉ nhìn thấy biển, nhìn ra ngoài khơi xa thì lão mới dịu đi những cáu ghét của cuộc đời.
Chiếc thùng quyên góp tiền ủng hộ Cảnh sát biển và lực lượng Kiểm ngư cứ được chuyền tay nhau đi từ đầu chợ đến cuối chợ, đi qua tất cả các dãy ki ốt. Đã mấy tiếng đồng hồ trôi qua mà công việc này chưa chấm dứt.
Qua đèo cao vút giữa trùng mây gió thổi lửa vào chiều ải Bắc... Cao Bằng hiện ra trong nắng gió biên cương, xanh ngắt những nương ngô lộng gió đại ngàn...
Có rất nhiều loài hoa màu tím; hoa vi ô lét cánh tím mỏng manh, hoa cà, hoa chanh vườn nhà tím trong nỗi nhớ tuổi thơ khi ta theo mẹ ra vườn hái rau, nhặt cỏ, hoa cúc tím ngân vang trong bài hát cũ.
Nén nhang càng lúc càng đỏ rực hơn trong đêm gió lạnh đang ngập tràn căn nhà trống giữa cánh đồng mênh mông hiu quạnh. Tiếng bìm bịp kêu nước lớn cứ ra rả mồn một trên dòng kênh nghe buồn buồn da diết.
Mũi khoan xoáy vào thềm lục địa Đất nước nhói đau từ biển lên rừng Buốt tim 90 triệu người dân Việt Lưỡi Bò này toan liếm gọn Biển Đông!
Xóm nhỏ ven biển đêm nay không ngủ. Những chiếc đèn bình ắc quy lập lòe trong cơn gió biển tràn về ào ào. Mấy rặng phi lao nghiêng qua nghiêng lại như muốn đổ ập xuống giồng cát miền Trung phát ra những tiếng kêu lào xào.
Bọn ngạo mạn không mời mà đến Xuống biển ta nghễu nghện, nghênh ngang Lại còn đem cả giàn khoan Máy bay, chiến hạm, cả đoàn tuần dương.
Sau trận mưa báo mùa, nắng hạ vàng đã lại tràn về như rót mật xuống sân trường, giục những bông phượng vĩ nở lập lòe trong tán lá và gợi lại những dòng lưu bút của bạn bè trong miền ký ức mờ xa…