Theo tờ Conversation, quan điểm trên toàn cầu về hiệp ước an ninh AUKUS mới giữa Mỹ, Anh, Australia đã có sự trái chiều rõ ràng. Trung Quốc và Pháp ngay lập tức phản đối thỏa thuận, trong khi những nước khác như Nhật Bản và Philippines tỏ ra hoan nghênh.
Nga, một trong số ít quốc gia trang bị tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân, lại tỏ ra thận trọng hơn trong phản ứng ban đầu. Điện Kremlin hạn chế bình luận chính thức, ngoài việc đưa một tuyên bố với lời lẽ tiết chế.
Trong khi đó, một số quan chức ngoại giao Nga bày tỏ lo ngại rằng việc Australia phát triển tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân sẽ phá hoại Hiệp ước không phổ biến vũ khí hạt nhân và “tăng tốc một cuộc chạy đua vũ trang” trong khu vực. Họ cho rằng việc xây dựng hạm đội tàu ngầm hạt nhân sẽ cần được Cơ quan Năng lượng Nguyên tử Quốc tế (IAEA) giám sát - một đề xuất khó được Canberra chấp nhận.
Nhưng khi nắm được rõ hơn về hiệp ước an ninh ba bên mới, quan điểm của các quan chức Điện Kremlin bắt đầu rõ ràng hơn. Cựu đại sứ Australia tại Mỹ, Joe Hockey, đã mạnh dạn tuyên bố AUKUS không chỉ nhằm đối phó sức mạnh của Trung Quốc ở khu vực Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương mà còn của cả Nga. Ngay sau đó, Thư ký Hội đồng An ninh Nga, Nikolai Patrushev, đã gọi hiệp ước này là “nguyên mẫu của một NATO châu Á”. Ông Patrushev cho rằng Washington sẽ cố gắng lôi kéo các nước khác tham gia liên minh này, chủ yếu là để theo đuổi các chính sách chống Trung Quốc và Nga
Phản ứng trên không gây ngạc nhiên bởi từ lâu Nga đã coi bất kỳ sự thay đổi nào đối với an ninh khu vực - như việc thành lập các liên minh mới hoặc triển khai các hệ thống vũ khí mới - là một rủi ro quân sự cần phải đáp trả.
Nhưng đâu là những lựa chọn khả thi mà Nga có thể đưa ra như một phần trong phản ứng của mình với AUKUS?
Cơ hội tiếp thị tàu ngầm hạt nhân
Theo phân tích của Alexey D Muraviev, Phó giáo sư về Nghiên cứu Chiến lược và An ninh quốc gia tại trường Đại học Curtin (Australia) trong một bài viết trên tờ Conversation, do quan điểm của Moskva nghiêng về cho rằng AUKUS là một rủi ro chính trị và quân sự, nhưng chưa phải là một mối đe dọa, nên các phản ứng tức thời của Nga có khả năng chỉ giới hạn trong việc vận động chính trị và chớp lấy cơ hội.
Ông Muraviev cho rằng, đáng chú ý nhất, Nga có thể coi thỏa thuận tàu ngầm trong AUKUS là một tiền lệ, cho phép nước này quảng bá công nghệ tàu ngầm hạt nhân của riêng mình cho các bên quan tâm trong khu vực. Đây không chỉ là giả thuyết - nó đã được đề xuất bởi các chuyên gia quân sự có liên hệ chặt chẽ với Bộ Quốc phòng Nga.
Trong lịch sử, Nga đã từ chối chia sẻ công nghệ tàu ngầm hạt nhân của mình, công nghệ được coi là tốt nhất trên thế giới và chắc chắn vượt trội so với năng lực còn non trẻ của Trung Quốc.
Cho đến nay, Moskva mới chỉ ký kết thỏa thuận cho thuê tàu ngầm với Ấn Độ, cho phép hải quân của nước này vận hành các tàu ngầm tấn công chạy bằng năng lượng hạt nhân do Liên Xô - Nga sản xuất kể từ năm 1987. Nhưng thoả thuận này không đi kèm với việc chuyển giao công nghệ cho Ấn Độ.
Nếu Nga quyết định tiếp thị tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân của mình cho các quốc gia khác, họ sẽ không thiếu người mua quan tâm.
Theo một chuyên gia quân sự Nga, trước mắt, một thị trường mới cho tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân đang được hình thành. Và Nga có thể cung cấp một cách an toàn công nghệ của mình cho một số đối tác chiến lược.
Mở rộng lực lượng tàu ngầm ở Thái Bình Dương
Về lâu dài, Nga cũng sẽ không bỏ qua điều hiển nhiên: hiệp ước mới sẽ liên kết hai quốc gia sở hữu vũ khí hạt nhân (Mỹ và Anh) và một Australia sắp có khả năng hạt nhân.
Khả năng chịu đựng và phạm vi hoạt động của các tàu ngầm Australia được mở rộng trong tương lai có thể cho phép chúng hoạt động ở phía tây và tây bắc Thái Bình Dương, những khu vực hoạt động thường xuyên của hải quân Nga. Nếu hệ thống tấn công trên các tàu ngầm có thể vươn tới vùng Viễn Đông Nga, hoặc các vùng thuộc Siberia, thì đó sẽ là một yếu tố thay đổi cuộc chơi với Moskva.
Là một siêu cường hạt nhân, Nga sẽ cần đưa vấn đề này vào kế hoạch chiến lược của mình. Và điều đó có nghĩa là Australia sẽ phải theo dõi chặt chẽ các hoạt động quân sự của Nga ở Thái Bình Dương trong những năm tới.
Chẳng hạn, trong vòng 12 tháng tới, Hạm đội Thái Bình Dương của Nga dự kiến sẽ nhận ít nhất ba tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân.
Hai trong số các tàu ngầm thế hệ thứ tư này (lớp Yasen-M) có công nghệ vượt trội so với các tàu tương tự hiện đang được Trung Quốc đóng và được cho là gần như tương đương với các tàu ngầm hạt nhân của Mỹ, vốn đang được coi là một lựa chọn cho Australia.
Chiếc thứ ba là tàu ngầm Belgorod lớp Oscar II, trọng tải 30.000 tấn, được cải tiến để mang theo một số siêu ngư lôi hạt nhân có khả năng phá hủy các căn cứ hải quân lớn.
Chuyên gia Alexey D Muraviev ước tính, đến năm 2028, hải quân Nga sẽ sở hữu lực lượng ít nhất 14 tàu ngầm chạy bằng năng lượng hạt nhân và 6 tàu ngầm tấn công thông thường ở Thái Bình Dương.
Và nếu Nga bắt đầu coi AUKUS là một mối đe dọa quân sự, thì địa bàn hoạt động của đội tàu ngầm này cũng có thể được mở rộng ra Biển Đông và xa hơn nữa.
Làm sâu sắc hơn quan hệ hải quân với Trung Quốc
Trong kịch bản kịch tính nhất, Nga và Trung Quốc có thể thành lập một liên minh hàng hải lỏng lẻo để chống lại sức mạnh quân sự tổng hợp của hiệp ước AUKUS.
Trong bối cảnh quan hệ quốc phòng Nga-Trung ngày càng sâu sắc, đặc biệt là trong lĩnh vực hải quân, kịch bản này không có vẻ gì là không thực tế.
Liên minh tiềm tàng này khó có thể trở thành một liên minh hàng hải thực sự, tuy nhiên nếu Nga và Trung Quốc phối hợp các hoạt động hải quân của họ, đó sẽ là một tin xấu với AUKUS.
Trong trường hợp căng thẳng leo thang, Moskva và Bắc Kinh có thể coi Australia là mắt xích yếu nhất của hiệp ước. Tờ Thời báo Hoàn cầu của Đảng Cộng sản Trung Quốc thậm chí đã gọi Australia là “mục tiêu tiềm năng cho một cuộc tấn công hạt nhân”.
Theo Phó giáo sư Alexey D Muraviev, đây có thể là một viễn cảnh xa vời, nhưng khi tham gia cuộc đua tàu ngầm hạt nhân ở Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương, Australia sẽ trở thành một phần của "câu lạc bộ tinh hoa hạt nhân". Và điều này có khả năng dẫn đến một cuộc “Chiến tranh Lạnh hải quân” ở Ấn Độ-Thái Bình Dương.