Tự dưng thèm tiếng mưa rơi
Để lòng xanh lại sắc trời giăng tơ.
Cây đa, bến nước, con đò
Như trong cổ sự cứ chơ vơ buồn...
Bỗng thèm đi lại con đường
Dẫn vào hoa cỏ yêu thương thiệt thà.
Một mình ngân một lời ca,
Ta trong lạ lẫm xây nhà cho mơ...
Đâu rồi, ta của niềm thơ,
Đâu rồi, em để trắng bờ vai non!
Tự dưng thèm cặp môi son
Trong mơ lẫn vị vẫn còn xót nhau...