Phóng viên báo Tin tức và Dân tộc đã có cuộc phỏng vấn TS. Vũ Nam, Khoa Du lịch và Khách sạn, Trường Kinh doanh, Đại học Kinh tế Quốc dân, chuyên gia Dự án Du lịch Thụy Sỹ vì sự phát triển bền vững tại Việt Nam (ST4SD) xung quanh chủ đề này.
Theo ông, Bộ tiêu chí đánh giá điểm đến du lịch nông thôn gắn với tăng trưởng xanh Cục Du lịch quốc gia đang xây dựng sẽ tác động như thế nào đến phát triển du lịch cộng đồng, nhất là ở miền núi, vùng đồng bào dân tộc?
Bộ tiêu chí hiện nay là cần thiết trong bối cảnh phát triển du lịch xanh, du lịch bền vững đang trở thành yêu cầu cấp thiết trên toàn thế giới.
TS. Vũ Nam, Khoa Du lịch và Khách sạn, Trường Kinh doanh, Đại học Kinh tế Quốc dân.
Tại Việt Nam, việc xây dựng Bộ Tiêu chí này cũng là sự cụ thể hóa của nhiều chủ trương, chính sách phát triển du lịch của Đảng và Nhà nước như việc chuyển đổi xanh, chuyển đổi số trong ngành du lịch, chương trình phát triển du lịch xanh quốc gia, đề án pháp triển du lịch nông thôn, chương trình mục tiêu quốc gia xây dựng nông thôn mới, chương trình mục tiêu quốc gia phát triển kinh tế vùng đồng bào dân tộc thiểu số và miền núi…
Bộ Tiêu chí này nếu được ban hành và thực hiện sẽ là hướng dẫn quan trọng trong việc phát triển du lịch xanh và bền vững cho các điểm đến du lịch nông thôn, đặc biệt là các điểm đến du lịch cộng đồng, mang lại lợi ích về mặt kinh tế, xã hội trong khi vẫn bảo tồn được các giá trị văn hóa, môi trường, sinh thái bản địa, tăng tính hấp dẫn của điểm đến cũng như hội nhập quốc tế trong phát triển du lịch bền vững.
Ở góc độ chuyên gia, theo ông cần thêm các yếu tố nào cho du lịch cộng đồng phát triển bền vững, thu hút đông du khách?
Để phát triển du lịch cộng đồng bền vững, cần phải thực hiện đồng bộ nhiều yếu tố khác nhau:
Thứ nhất, cần xây dựng và ban hành các tiêu chuẩn hướng dẫn và đánh giá việc phát triển bền vững cho các điểm đến du lịch cộng đồng áp dụng chung trong cả nước. Các tiêu chuẩn này cũng cần được hội nhập quốc tế, nghĩa là cần căn cứ vào các tiêu chuẩn chung trên thế giới như Tiêu chuẩn của Hội đồng Du lịch bền vững toàn cầu dành cho điểm đến du lịch (GSTC-D), phù hợp với bối cảnh của Việt Nam.
Làng văn hóa du lịch Lô Lô Chải (Tuyên Quang) phát triển du lịch cộng đồng.
Thứ hai, cần quan tâm đến các yếu tố về sáng tạo trong phát triển du lịch cộng đồng bền vững. Đây vừa là tiêu chí, vừa là yêu cầu đối với các điểm đến trong việc đa dạng hóa sản phẩm, tránh trùng lặp về sản phẩm, dịch vụ giữa các điểm đến tương tự nhau, cũng như tăng tính hấp dẫn cho điểm đến.
Thứ ba, cần xây dựng mạng lưới các làng du lịch cộng đồng trên cơ sở một tiêu chuẩn chung về phát triển bền vững. Mô hình mạng lưới các Làng Du lịch tốt nhất của Tổ chức Du lịch thế giới (UN Tourism) có thể được nghiên cứu triển khai ở cấp độ quốc gia ở Việt Nam. Khi đã có mạng lưới tốt, việc triển khai, đánh giá theo các tiêu chuẩn phát triển bền vững hay việc chia sẻ kinh nghiệm, kiến thức, xây dựng thương hiệu và quảng bá các điểm đến du lịch cộng đồng bền vững ở nước ta cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Đối với Bộ Tiêu chí mà Cục Du lịch quốc gia Việt Nam đang xây dựng, dự thảo Bộ Tiêu chí cơ bản khá đầy đủ và bao quát các yếu tố có liên quan đến phát triển du lịch nông thôn bền vững. Tuy nhiên, cần bổ sung thêm một số tiêu chí về đổi mới, sáng tạo và thực hành xanh trong phát triển du lịch nông thôn để đảm bảo toàn diện, phù hợp hơn với các tiêu chuẩn quốc tế.
Theo ông có giải pháp nào phổ để phổ biến Bộ tiêu chí này đến cộng đồng, nhất là vùng dân tộc miền núi đang định hình phát triển du lịch?
Để có thể áp dụng hiệu quả bất kỳ Bộ Tiêu chí nào, việc đào tạo, hướng dẫn cũng rất cần thiết, nhất là đối với du lịch cộng đồng.
Việc xây dựng và áp dụng tại một số điểm đến mẫu là cần thiết để cho các làng, các điểm đến có thể học tập lẫn nhau. Ngoài ra, vai trò của truyền thông cũng khá quan trọng trong việc phổ biến, hướng dẫn thực hiện Bộ Tiêu chí này hiệu quả.
Xin trân trọng cảm ơn ông!