Theo cáo trạng, ngày 30/4/2017, Vũ Văn Hùng (52 tuổi, xã Trường Yên, Hoa Lư, Ninh Bình - đối tượng nhiễm HIV giai đoạn cuối) đã dụ dỗ bé gái N.T.H.N (11 tuổi, là hàng xóm) sang nhà mình để cho mì tôm. Sau đó, Hùng đã có ý định cưỡng hiếp cháu bé, nhưng bị chị gái của cháu phát hiện.
Ngày 27/6/2018, Tòa án nhân dân huyện Hoa Lư (Ninh Bình) đã tuyên phạt Vũ Văn Hùng 2,5 năm tù về tội dâm ô trẻ em.
Sau khi xem xét hồ sơ vụ án, các luật sư Nguyễn Thiện Hiệp, Nguyễn Thị Thanh Hải và Đặng Thị Ngọc Hà, thuộc Công ty Luật TNHH Việt Tâm (đơn vị bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho nạn nhân) đã đưa ra nhận định: Việc xác định tội danh của Cơ quan tố tụng cấp sơ thẩm - Tòa án nhân dân huyện Hoa Lư, xác định bị cáo Vũ Văn Hùng phạm tội “Dâm ô đối với trẻ em” là chưa thỏa đáng, có dấu hiệu bỏ lọt tội phạm, chưa bảo vệ bị hại, cũng như bảo vệ sự bình yên của xã hội.
Quan điểm của các luật sư là: Khi xác định tội danh của bị cáo Vũ Văn Hùng, cần phải áp dụng Điều 112 Bộ luật Hình sự (BLHS) 1999 “Tội hiếp dâm trẻ em” với khung hình phạt quy định tại Khoản 4 mới chính xác (khung hình phạt sẽ cao hơn - PV).
Các luật sư chỉ ra những điểm bất hợp lý về tội danh của bị cáo Vũ Văn Hùng tại Bản án sơ thẩm ngày 27/6/2018. Cụ thể: Bị cáo Vũ Văn Hùng đã có hành vi giao cấu với cháu N. Đây là hành vi khách quan của “Tội hiếp dâm trẻ em”, thuộc trường hợp Khoản 4 Điều 112 BLHS 1999: “Mọi trường hợp giao cấu với trẻ em chưa đủ 13 tuổi là phạm tội hiếp dâm trẻ em…”.
Rất nhiều lời khai của bị hại là cháu N.T.H.N và nhân chứng là chị gái của cháu N đều thể hiện việc bị cáo Hùng đã có hành vi dụ dỗ, rủ rê cháu N sang nhà mình lấy mì tôm, cho tiền cháu N rồi hiếp dâm cháu.
Mặt khác, Bản Kết luận giám định pháp y của Trung tâm pháp y - Sở Y tế tỉnh Ninh Bình đã kết luận bộ phận sinh dục của cháu Nga đã bị xung huyết gốc màng trinh. Kết luận này đã đủ chứng minh bị cáo Hùng có hành vi giao cấu trái ý muốn với bị hại, làm tổn thương nghiêm trọng bộ phận sinh dục của cháu, trong khi cháu mới hơn 10 tuổi.
"Hành vi nguy hiểm của Hùng đã xâm phạm nghiêm trọng đến sức khỏe, tinh thần, danh dự, nhân phẩm của cháu N, đến sự bình yên của gia đình bị hại và xóm làng xung quanh, gây phẫn nộ trong quần chúng nhân dân", các luật sư nhận định trong bản báo cáo vụ việc.
Một căn cứ nữa là: Bị cáo thực hiện hành vi với lỗi cố ý trực tiếp nhằm thỏa mãn nhu cầu sinh lý của mình, điều đó được thể hiện rất rõ trong hành vi của bị cáo.
Từ những phân tích trên, các luật sư khẳng định, bị cáo Vũ Văn Hùng đã hiếp dâm cháu N là nhằm thỏa mãn nhu cầu sinh lý, biết mình bị HIV giai đoạn cuối nhưng vẫn cố tình hiếp dâm, để lại hậu quả thiệt hại cho cháu. Hành vi giao cấu của bị cáo đã thành công. Tình tiết này đã đủ cấu thành tội “Hiếp dâm trẻ em” theo khoản 4 Điều 112 BLHS 1999.
Trong cuộc gặp gỡ báo chí trao đổi thông tin về vụ án này ngày 13/10 vừa qua, các luật sư đã thống nhất kiến nghị Tòa án nhân dân tỉnh Ninh Bình và các cơ quan liên quan thay đổi tội danh và thay đổi biện pháp ngăn chặn đối với bị cáo Hùng; yêu cầu triệu tập điều tra viên và giám định viên đến phiên tòa phúc thẩm.
Các luật sư đã có công văn gửi Tòa án nhân dân tỉnh Ninh Bình và hội đồng xét xử, đề nghị hủy bản án sơ thẩm và chuyển hồ sơ vụ án để điều tra lại hoặc xét xử lại.
Trước đó, ngay sau khi phiên tòa sơ thẩm kết án 2,5 năm tù cho bị cáo Vũ Văn Hùng, các luật sư trực tiếp bào chữa cho nạn nhân đã không đồng tình và đưa ra những điểm chưa hợp lý trong bản kết luận của phiên tòa.
Theo luật sư Trần Thị Trâm (đoàn luật sư Hà Nội, luật sư bào chữa cho nạn nhân), trong quá trình làm việc, cơ quan điều tra cũng như Viện Kiểm sát đã không triệu tập bị cáo để lấy lời khai, đồng thời chủ quan khi cho rằng hành vi của bị cáo chỉ là dâm ô chứ không phải hiếp dâm.
Còn luật sư Nguyễn Văn Tú (đoàn luật sư Bắc Giang) đặt câu hỏi: Tại sao kẻ ấu dâm vẫn nhởn nhơ sống mà không bị cơ quan điều tra bắt khai mà lại bắt em bé hơn 10 tuổi là nạn nhân phải khai đi khai lại hành vi kinh khủng ấy? Đó là sự xâm hại thô bạo.
Được biết, gia đình nạn nhân là hộ nghèo, có 3 chị em. Nạn nhân là con út, sinh năm 2006. Bố em rất chậm chạp, không được như người bình thường. Em chào đời được 1 tháng thì bố mắc bệnh tâm thần và ngày một nặng vì không được chữa trị. Để nuôi 5 miệng ăn, mẹ em ngày ngày chèo đò đưa khách ở khu du lịch Tràng An.