Năm nay ông 77 tuổi, vẫn viết rất nhiều bài hát mới, chúng tôi được nghe trên VTV3, chương trình Cassette Hoài niệm; nhạc phát trên nền tảng nhạc Spotify trên mạng, người nghe phải trả tiền. Dân nghiền nhạc phát hiện, nhiều bài của Trần Tiến viết từ lâu, bây giờ mới được nghe. Ông có thể kể
về chuyện này không?
Cái thời của tôi, viết nhạc không để kiếm tiền, cũng chẳng ai trả tiền. Nên cứ thế hồn nhiên viết để tự sướng, để khoe với bạn bè, rồi cất vào ngăn kéo, cả đống. Các ca sỹ thấy tôi hát trên sân khấu, hoặc nghe đồn, tìm đến tôi xin bài, thì tôi tặng thôi, miễn phí.
Không như bây giờ, người ta ca hát, sáng tác để kiếm tiền, một cách chân chính của thế giới showbiz. Thời của tôi, làm nghề để cho vui. Tình cho không, biếu không. Thời ấy là thời lãng mạn cách mạng. Nó xưa và cực kỳ vô lý. Ấy thế mà vui. Hồn nhiên, trong sáng. Chỉ tội đói, nghệ sỹ ai cũng gày giơ xương và tất nhiên, chẳng biết chuyện “xuống cân” là gì. Ai lên sân khấu có da, có thịt là hoành tráng lắm. Khán giả vỗ tay nể phục, hoan hô ầm ĩ. Có một thời như thế đã đi qua đấy các bạn.
Tôi vẫn cứ quen lối sống thuở ấy, thế hệ chúng tôi khó thay đổi lắm. Tôi đã ở ở ẩn tại Vũng Tàu 16 năm sau khi về hưu. Các em và các cháu như: Nguyên Vũ, Nguyễn Thành Đạt chơi vui cùng tôi, thấy anh, chú mình còn hàng trăm bài hát không ai biết đến mới lập ra trang web, đăng ký trên các nền tảng nhạc đơn thuần, không quảng cáo để mọi người cùng thưởng thức.
Hiện giờ mới là Spotify, Youtube Music, Apple Music đã thu hút hơn 6.000 người theo dõi hàng tháng. Tôi chưa theo dõi được, vì phải đóng tiền mới được nghe nhạc mình (cười).
Trong chương trình Cassete Hoài niệm, MC Anh Tuấn giới thiệu Trần Tiến là nhạc sỹ có công mở đường cho nền âm nhạc Việt Nam đương đại. Ông có thể cho thế hệ sau một vài lời khuyên gì không?
Mỗi thế hệ hãy sống và tự mình lựa chọn cho phù hợp với thời của mình. Không ai có thể khuyên bảo
được ai. Mỗi con người, ngọn cỏ, con dế, con kiến... đều là một sinh linh, ngang hàng nhau trong vũ
trụ. Nếu cần phải nghe lời khuyên, chỉ là vấn đề nên học hỏi và tôn trọng nhau để cùng sống dưới một
mặt trời.
Ngày thống nhất đất nước, tôi mới có dịp vào TP Hồ Chí Minh học hỏi âm nhạc Âu - Mỹ từ các nhạc
sỹ, nhạc công nổi tiếng trước 1975. Lúc đó, ngoài Bắc còn chưa biết điệu slow rock là gì. Tôi chỉ là
người đầu tiên thể nghiệm các phong cách nhạc đương đại vào giai điệu, lời ca Việt Nam; từ nhạc
Pop, Rock, đến Jazz, Blues, Disco, Dance đến Hiphop và Rap. Tôi may mắn được công chúng yêu thích và ủng hộ.
Các bạn trẻ bây giờ, không cần phải nghe lời khuyên của bất cứ ai. Hãy tự tìm kiếm con đường của mình! Thời nào có nhạc đó. Luôn nhớ về truyền thống, nhưng không bao giờ quay lại phía sau. Các bạn đã làm rất tốt, vì đơn giản, nhạc các bạn đã có số view rất cao cho những thành công của mình.
Chúc các bạn sống thú vị và đương đại trên con đường dài của tuổi trẻ.
Chúc nhạc sỹ luôn giữ vững bản lĩnh và nhiệt lượng sáng tạo!