Cuối năm 2014, ông chú tôi bị ba tên cướp kè ngay giữa ban ngày, trên đường Nguyễn Chí Thanh, quận 5 (TP.HCM). Ngay sau khi chú rút tiền từ cây ATM ra, chúng đã theo sau. Đến ngay ngã 6 Nguyễn Tri Phương, chúng dàn cảnh té ngã hòng dựng lên kịch bản gây sự, thừa cơ lấy xe và tiền của chú. Ngồi bên đây quán cà phê (của gia đình tôi kinh doanh), thấy ông chú giơ tay ra hiệu, tôi đoán việc chẳng lành nên chạy băng qua đường.
Bọn chúng hung hăng nhào vô sáp lá cà đôi co qua lại. Khi người trong nhà tôi ùa ra, tên cầm đầu bỏ chạy. Thấy ông chú không mất tài sản cũng như không thương tích gì nên tôi bỏ qua cho hai tên còn lại đi. Vì thực ra không bằng chứng để buộc tội chúng, vả lại cuối năm nên thím tôi không muốn dây dưa sợ phiền phức. Người dân hai bên đường chạy ra chỉ để nhìn, hiếu kỳ bàn tán mà chẳng ai nhảy vào giúp đỡ, mặc dù họ quen biết gia đình tôi.
Đầu năm 2015, khi đi xe buýt trên đường Hậu Giang, quận 6 (TP.HCM), đến đoạn ngay gần siêu thị Co.op Mart, tôi nhìn thấy chiếc xe cút nướng trên vỉa hè cháy phừng phừng, ngọn lửa rất cao. Những hộ dân gần đó ra trước cửa nhìn xem mà không có hành động nào giúp đỡ chủ nhân chiếc xe đang cháy. Đám cháy ấy dù là nhỏ nhưng có nguy cơ sẽ lây lan cho nhiều hộ gia đình kế bên khi nó bắt được chất gây cháy, nổ. Người dân thừa biết điều đó nhưng ai cũng làm ngơ cho qua, mặc cho ông lão tự giải quyết tình huống.
Vào tháng 3/2015, tại trường THCS Lý Tự Trọng (Trà Vinh) đã xảy ra nạn bạo lực học đường. Tội nghiệp nạn nhân đã bị rất nhiều học sinh thay phiên nhau đánh tới tấp. Bên ngoài lớp học, có rất nhiều học sinh lớp kế bên bu lại xem mà chẳng ai đi thông báo giám thị, giáo viên chủ nhiệm hoặc ban giám hiệu.
Từ những vụ việc trên cho thấy xã hội ngày càng bàng quan, vô cảm trước những nỗi đau, mất mát, khó khăn của người khác. Những hình ảnh xấu xí như thế này sẽ là đại dịch lây lan nếu như mỗi cá nhân không tự vấn lương tâm để nhận ra điều đó. Thói bàng quan ngày càng trẻ hóa, len lỏi vào chính học đường. Sẽ ra sao khi trong tương lai gần, tất cả học sinh đều chỉ sống vì bản thân mà không biết quan tâm đến cộng đồng? Thói bàng quan của những người lớn tuổi hiện nay cũng là do trong quá khứ, thời còn là học sinh, họ không được cha mẹ và nhà trường giáo dục lòng yêu thương, tình thân ái đúng đắn.