Việc rửa tay vô tình đã khiến kim loại quý bị "thất thoát". |
Ước tính, mỗi năm chúng ta vô tình “rửa” nhiều triệu USD kim loại quý xuống đường ống nước thải qua sinh hoạt hàng ngày như rửa tay (tay đeo nhẫn), đánh răng (lắp răng giả bằng vàng), gội đầu (kim loại quý ngày càng được sử dụng nhiều trong nước gội đầu) hay giặt quần áo (các hạt nano trong vải)…
Nghiên cứu của công ty cung cấp nước sạch và xử lý nước thải Thames Water của Vương quốc Anh chỉ ra rằng lượng vàng có trong hệ thống cống thải có thể so sánh với với các mỏ kim loại quý đang được khai thác.
Các nhà nghiên cứu thuộc trường đại học Arizona State University đã có phát hiện khá thú vị rằng với thành phố một triệu dân có thể mang lại lượng kim loại quý trị giá khoảng 13 triệu USD/năm, trong đó gồm khoảng 2,6 triệu USD trị giá vàng và bạc.
Vấn đề là làm thế nào để lấy được kim loại quý từ nước thải? Một nhà máy xử lý chất thải ở thị trấn công nghiệp Suwa ở phía Tây Bắc thủ đô Tokyo của Nhật Bản đã tiến hành “khai thác” vàng từ nước thải.
Công việc “khai thác” này không theo các phương pháp khai mỏ và khai thác vàng truyền thống vốn khá tốn kém, mà bằng cách đốt chất thải được tách lọc từ nước thải và xử lý phần tro để lấy vàng.
Nhà máy này từng tiết lộ rằng lượng vàng mà họ "khai thác" có thể cạnh tranh với sản lượng của các mỏ hàng đầu thế giới và họ thu được gần 2 kg vàng từ mỗi tấn tro. Trong khi đó, mỏ Hishikari của Nhật Bản, một trong những mỏ có sản lượng vàng lớn nhất thế giới, cũng chỉ sản xuất được khoảng 40 gam vàng từ mỗi tấn quặng.
Tuy nhiên, hiện chưa có công ty nào của Anh hay Mỹ tiến hành “khai thác” vàng từ nước thải theo kiểu này.