Vượt bốn trăm hải lý
đất là Quê
neo Biển.
Khay đất
những cánh đồng tứ tuyệt
hoa muống trắng rung rinh hồn chữ.
Trái bàng vuông
nội tiếp trong bầu trời Trường Sa
đung đưa giấc mơ lính trẻ.
Quả ớt chỉ thiên điểm danh trên biển cả
cay chẳng ai bằng
thít tha cộng hưởng thêm vị bão.
Bao giờ văn công ra?
mồng tơi xanh rờn dậu lính…
Bên mốc chủ quyền một cây dừa tướp lá
mọc chùm cổ tích trên thân
như mẹ nghèo bồng bế cái con.
Đất Trường Sa
không có khái niệm mặt tiền
định giá: máu - mồ hôi hằng bao thế kỷ.
Trên bản đồ chỉ là những chấm nhỏ
nhưng không bao giờ tan!