Bị cáo Nguyễn Xuân Sơn, nguyên Tổng giám đốc Ngân hàng TMCP Đại Dương tại phiên tòa. Ảnh: Văn Điệp/TTXVN |
Trước đó, bản án sơ thẩm tuyên phạt bị cáo Nguyễn Xuân Sơn (nguyên Tổng Giám đốc OceanBank) 17 năm tù về tội "Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng”; tù chung thân về tội “Lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản”; tử hình về tội “Tham ô tài sản”; tổng hợp hình phạt, bị cáo Nguyễn Xuân Sơn phải chấp hành hình phạt chung của 3 tội là: tử hình.
Trong phần tranh luận, Nguyễn Xuân Sơn tiếp tục giữ quan điểm, chỉ thừa nhận hành vi "Cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng". Theo bị cáo, bản chất của vụ án là hành vi chi lãi ngoài vượt trần theo quy định của Ngân hàng Nhà nước, còn bản án sơ thẩm tuyên với 3 tội danh là oan cho bị cáo Sơn.
Theo bị cáo Sơn, mình chỉ là người "khuân vác tiền" cho bị cáo Hà Văn Thắm để đi chi lãi ngoài và bị cáo Thắm rất tin tưởng vào mình nên mới giao cho việc đó. Từ đó, bị cáo Sơn mong Hội đồng xét xử xem xét "để thấy rõ bản chất con người bị cáo, không phải tham lam chiếm đoạt tiền của bị cáo Thắm hay của ngân hàng".
Theo lời bị cáo Sơn, mình là người đàng hoàng, nên cả ngân hàng OceanBank và PVN đều tín nhiệm, nếu mình chỉ vì đồng tiền hoặc "nhập nhèm" thì không thể có uy tín. Từ đó, bị cáo Sơn mong Hội đồng xét xử xem xét vì đã hết lòng vì sự nghiệp chung của ngân hàng cũng như PVN, không có mục đích khác, chức danh Tổng Giám đốc Ngân hàng thực tế cũng chỉ là làm thuê và trong thời gian giữ chức vụ này Ngân hàng đã có lợi nhuận tốt, làm ăn có lãi hơn nhiều năm trước.
Trước đó, bản án sơ thẩm nhận định: "Trong số tiền 246 tỷ đồng mà Nguyễn Xuân Sơn đã chiếm đoạt từ OceanBank có 20% là tiền của Nhà nước do Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam (PVN) góp vốn, tương ứng là hơn 49 tỷ đồng. Nguyễn Xuân Sơn với chức vụ là Phó Tổng Giám đốc PVN, là người đại diện phần vốn góp Nhà nước tại OceanBank; tài liệu điều tra xác định Nguyễn Xuân Sơn đã nhận và sử dụng số tiền này; nên hành vi của Nguyễn Xuân Sơn đã cấu thành tội “Tham ô tài sản” theo quy định tại Điều 278 của Bộ luật Hình sự".
Tại phiên phúc thẩm, Luật sư Nguyễn Minh Tâm bào chữa cho bị cáo Sơn dẫn ra một số chứng cứ, lập luận, đồng thời cho rằng thân chủ của mình chưa bao giờ là người đại diện phần vốn góp Nhà nước tại OceanBank; không có chức vụ, quyền hạn nên không phạm tội "Tham ô tài sản".
Luật sư trình các văn bản, quyết định từ PVN và OceanBank, theo đó cho rằng: Từ ngày 29/12/2008 đến ngày 15/10/2010, Nguyễn Xuân Sơn làm Tổng Giám đốc OceanBank và đã được PVN ra quyết định chấm dứt hợp đồng lao động, trở thành người làm thuê cho OceanBank, không đại diện cho PVN tại OceanBank. Ngày 15/11/2010, Nguyễn Xuân Sơn thôi giữ chức OceanBank về nhận nhiệm vụ Phó Tổng Giám đốc PVN theo Quyết định số 2986/QĐ-DKVN ngày 15/11/2010 của Chủ tịch Hội đồng thành viên PVN và Nguyễn Minh Thu được bổ nhiệm làm Tổng Giám đốc OceanBank. Lúc này ông Nguyễn Ngọc Sự là người đại diện của PVN tại OceanBank.
Theo Luật sư, tại hồ sơ vụ án, Nguyễn Xuân Sơn chỉ có duy nhất Công văn số 3166/DKVN-HĐTV ngày 6/12/2010 của Hội đồng thành viên PVN về việc giới thiệu làm Người đại diện phần vốn góp của PVN tại OceanBank. Nhưng OceanBank không tiến hành Đại hội đồng cổ đông để thực hiện thủ tục bầu thay thế Nguyễn Xuân Sơn làm thành viên Hội đồng quản trị OceanBank đại diện của PVN tại OceanBank theo quy định của pháp luật.
Đồng thời, khi tiến hành giới thiệu đại diện vốn góp của PVN đối với Nguyễn Xuân Sơn thì PVN không có văn bản đề xuất của Tổng Giám đốc PVN, không có Nghị quyết của Thường vụ Đảng ủy PVN, không có Nghị quyết của Hội đồng thành viên PVN. Đồng thời, Hội đồng thành viên PVN cũng không có quyết định chính thức giao nhiệm vụ đại diện vốn góp cho bị cáo Sơn theo đúng quy định pháp luật.
Cũng theo Luật sư, bị cáo Sơn không nhận được chỉ đạo nào của PVN theo quy định đối với người đại diện, đồng thời bị báo Sơn không có báo cáo nào tới PVN với tư cách đại diện vốn cho PVN. Bị cáo Sơn cũng không có biểu quyết nào với tư cách là đại diện vốn của PVN tại OceanBank trong tất cả các kỳ Đại hội đồng cổ đông của ngân hàng.
Từ những lập luận trên, Luật sư cho rằng việc bản án sơ thẩm căn cứ Công văn số 3166/DKVN-HĐTV làm chứng cứ để quy kết cho Nguyễn Xuân Sơn tội "Tham ô tài sản" là chưa đủ căn cứ vững chắc về mặt pháp lý, để tuyên hình phạt cao nhất (án tử hình) phải có chứng cứ rõ ràng, thận trọng. Trong vụ án này, bị cáo Nguyễn Xuân Sơn không phải là chủ thể của tội "Tham ô tài sản" bởi bị cáo Sơn không phải người đại diện phần vốn góp của PVN tại OceanBank.
Bên cạnh đó, Luật sư đề nghị xác định lại, làm rõ vai trò của bị cáo Hà Văn Thắm và Nguyễn Xuân Sơn trong việc chi tiền từ OceanBank.