06:05 27/06/2011

Điệp viên hai mang vĩ đại nhất Thế Chiến II- Kỳ 2: Chiến thuật tạo lòng tin

Trong suốt thời gian Pujol hợp tác với Harris, hai người đã viết tổng cộng 315 lá thư. Trung bình mỗi lá thư dài 2.000 từ. Pujol quyết định trước nội dung bức thư mặc dù anh vẫn ở Bồ Đào Nha.

Trong suốt thời gian Pujol hợp tác với Harris, hai người đã viết tổng cộng 315 lá thư. Trung bình mỗi lá thư dài 2.000 từ. Pujol quyết định trước nội dung bức thư mặc dù anh vẫn ở Bồ Đào Nha. Anh tỏ ra là một người thích dài dòng, một tên phát xít cuồng tín, sẵn sàng hy sinh vì “trật tự thế giới mới” của phát xít Đức.

 

 

Quân đồng minh đổ bộ lên bãi biển Normandy.


Nguồn thông tin phong phú mà mạng lưới của Pujol cung cấp cho phát xít Đức được duy trì trong một thời gian dài dưới sự điều hành của Cơ quan tình báo Anh. Mục đích là tạo niềm tin của đối phương đối với mạng lưới tình báo của Pujol. Theo đánh giá của tình báo Anh, trong giai đoạn Thế chiến hai, các cơ quan tình báo của phát xít Đức, chí ít là ở Tây Ban Nha, được các điệp viên trong mạng lưới tình báo của Pujol ở Anh cung cấp lượng thông tin nhiều đến mức họ không cần tiến hành thêm hoạt động tình báo nào khác ở Anh.

Ngay từ đầu, Cơ quan tình báo Anh đã đặt ra mục tiêu xây dựng lòng tin của Đức vào các điệp viên ảo của Pujol để đến thời điểm nào đó, quân đồng minh sẽ ra một đòn quyết định đối với phát xít Đức.

Đầu tiên, nhóm điệp viên tham gia hỗ trợ các kế hoạch đổ bộ của chiến dịch “Ngọn đuốc” diễn ra ở khu vực Bắc Phi vào tháng 12/1942. Theo báo cáo do một “điệp viên” của Juan Pujol gửi về từ Clyde (Xcốtlen) cho quân Đức, một đoàn tàu chiến và tàu chở quân của Anh đã rời khỏi cảng. Chúng được ngụy trang theo kiểu riêng của vùng Địa Trung Hải. Lá thư gửi theo đường hàng không này được đóng dấu bưu điện ngay trước khi diễn ra cuộc đổ bộ và vì thế Bộ Chỉ huy tối cao quân đội Đức không có đủ thời gian trở tay. Nội dung thông tin này hoàn toàn chính xác, nhưng xét về mặt tác chiến thì nó lại hầu như không có giá trị gì vì bức thư được gửi đi quá trễ. Tuy vậy, giới tình báo Đức vẫn cảm thấy rất vui mừng vì dẫu sao, đó cũng là một thông tin chính xác mà họ đã nhận được từ Juan Pujol. Sau khi gửi bức thư này đi, Pujol nhận được thư phúc đáp của người Đức, trong đó có đoạn: “Chúng tôi lấy làm tiếc bởi lá thư đến quá muộn, nhưng báo cáo của anh thật có ý nghĩa”.

Xe tăng giả dùng để nghi binh.

Năm 1943, các chỉ huy người Đức của Pujol rất muốn thiết lập được một đường dây liên lạc vô tuyến. Biết được mong muốn này, Pujol báo cáo với cấp trên là anh đã tìm được một kỹ sư vô tuyến, người sẵn lòng giúp anh làm việc đó vì nghĩa. Tất nhiên, người kỹ sư này chỉ tồn tại trong trí tượng tưởng của Pujol mà thôi. Từ tháng 8/1943, hầu như mọi báo cáo của Juan Pujol đều được truyền qua đường dây liên lạc của người kỹ sư ảo này.

Với Pujol, công việc điều hành mạng lưới gián điệp ảo không hề đơn giản chút nào, nếu không muốn nói là vô cùng phức tạp. Tuy nhiên, đổi lại, những nỗ lực của Pujol đã được Cơ quan tình báo Anh đánh giá rất cao. Đến năm 1944, Cơ quan tình báo Anh đã đưa mạng lưới điệp viên này vào diện đặc biệt với sứ mệnh vô cùng quan trọng: Thực hiện chiến dịch đánh lừa phát xít Đức trong chiến dịch đổ bộ của quân đồng minh lên bãi biển Normandy.
Tháng 1/1944, phát xít Đức nhận định rằng quân đồng minh đang chuẩn bị cho một cuộc xâm lược châu Âu trên quy mô lớn và họ muốn Juan Pujol cung cấp thông tin về kế hoạch này. Thời cơ đã đến, chỉ thị này mở đường cho chiến công vĩ đại nhất của Pujol.

Nhận định của Bộ Chỉ huy tối cao Đức về ý định của quân đồng minh là hoàn toàn đúng. Dưới biệt danh Overlord, các kế hoạch tấn công của quân Anh và Mỹ vào các vùng bị Đức chiếm đóng ở châu Âu thực tế đang được tiến hành. Tuy nhiên, điều mà phía Đức không thể nào biết là một phần của kế hoạch này liên quan đến một kế hoạch nghi binh trên quy mô lớn - Chiến dịch Fortitude, mà trong đó Juan Pujol đóng vai trò chủ đạo.

Giai đoạn giữa tháng 1/1944 đến ngày đổ bộ, có hơn 500 bức điện (mỗi ngày 4 bức điện) được trao đi đổi lại giữa Pujol và bộ phận tiếp nhận thông tin của Đức ở Mađrít, nơi có trách nhiệm truyền lại những bức điện đó đến Béclin. Các báo cáo được gửi từ mọi bộ phận trong mạng lưới gián điệp của Juan Pujol không hề nhắc một từ nào đến công tác chuẩn bị của kế hoạch Overlord. Nhờ đó mà kế hoạch này được giữ bí mật đến phút chót. Rõ ràng, để các cuộc đổ bộ thành công thì Bộ Chỉ huy tối cao của quân Đức không được biết chính xác địa điểm của các cuộc đổ bộ. Khi địa điểm đổ quân đã được quyết định là bãi biển Normady thì nhiệm vụ tiếp theo của Juan Pujol là làm cho quân Đức tin rằng đổ bộ vào đây chỉ nhằm nghi binh, còn quân đồng minh sẽ đổ bộ tại một vị trí ở khu vực Pas de Calais.

Các nhà hoạch định kế hoạch của quân đồng minh còn tin rằng, thông tin giả này có thể vẫn có giá trị ngay cả khi các cuộc đổ bộ lên bãi biển Normandy đã thành công. Trong khi đó, những điệp viên của Garbo sẽ tiếp tục báo cáo rằng các cuộc đổ bộ lên bãi biển Normandy chỉ là hành động nghi binh; do đó hướng tấn công chính của phát xít Đức vẫn nhằm vào Pas de Calais.

Khánh Chi (tổng hợp)

Kỳ cuối: Đức đã bị lừa như thế nào?