03:10 19/03/2011

Đắm say sắc ti gôn bên nhà cổ

Hoa ti gôn mỏng manh, yêu kiều, luôn toát lên một vẻ đẹp giản dị mà thanh cao khó loài hoa nào khác bì được. Sẽ không hẳn là cường điệu khi nói rằng vẻ đẹp của loài hoa này có thể làm yếu mềm những trái tim khô cứng nhất…

Hoa ti gôn mỏng manh, yêu kiều, luôn toát lên một vẻ đẹp giản dị mà thanh cao khó loài hoa nào khác bì được. Sẽ không hẳn là cường điệu khi nói rằng vẻ đẹp của loài hoa này có thể làm yếu mềm những trái tim khô cứng nhất…


“Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
Nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn
Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc
Tôi chờ người đến với yêu đương…”.


Nhắc đến hoa ti gôn, nhiều người Việt Nam sẽ liên tưởng ngay đến bài thơ nổi tiếng của nữ thi sĩ bí ấn có bút danh T.T.Kh., bài thơ Hai sắc hoa ti gôn. Trong bài thơ, hoa ti gôn gắn liền với một mối tình đẹp và buồn, gợi lên trong tâm hồn người đọc những cảm xúc sâu lắng.




Hoa ti gôn được nhập vào Việt Nam từ thời Pháp thuộc, thường được trồng leo tường rào hoặc giàn cho đẹp và lấy bóng mát.




Loài hoa này luôn toát lên vẻ quyến rũ đặc trưng...



Vẻ quyến rũ "tựa trái tim tan vỡ", theo như một câu thơ trong bài thơ Hai sắc hoa ti gôn.




Đúng như tiêu đề bài thơ, hoa ti gôn có hai sắc trắng và hồng trên cùng một cây.



Sự phối màu dở dangấy cũng là nétđặc trưng kỳ lạ của loài hoa này



Những "trái tim vỡ" chỉ nở rộ trong mùa thu, mùa dễ làm xao xuyến trái tim con người nhất.




Ngày nay, hoa ti gôn được trồng ở nhiều nơi, nhưng đường nét của những tòa nhà cổ kính theo phong cách Pháp vẫn phù hợp với loài hoa này một cách kỳ lạ.




Những khoảng tường rêu phong cũ kỹ chỉ tôn thêm vẻ đẹp kiêu kỳcủa hoati gôn.




Dường như, vẻ đẹp của hoa ti gôn luôn gắn với một nỗi buồn man mác, một sự hoài niệm vu vơ...




...Trên từngcánhhoa, cảm xúc lãng mạn ấy nhẹ nhàng len lỏi vào những nơi

sâu kín của tâm hồn.




Nhưmối tình mong manh, hoa ti gôn không bền lâu. Nhưng nỗi ám ảnh từ những"Cánh hoa tan tác của sinh ly" này là mãi mãi.


"Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ
Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
Gió về lạnh lẽo, chân mây trắng
Người ấy sang sông đứng ngóng đò."...

Theo ĐấtViệt